Sau những ngày tháng triền miên bị anh tào làm khó, hôm nay WormMom đã chính thức tìm ra kẻ nối khố cho anh tào để hành hạ mình suốt một năm trường. Kỉ niệm 1 tuần được giải phóng hoàn toàn, WormMom sẽ post bài về đề tài này để cúng điếu anh tào.
Thế nói sơ sơ một chút về bệnh "không dung nạp Lactose" (KDNL):
- KDNL: Thực ra bệnh này có nghĩa là cơ thể ko thế tiêu hóa được đường lactose. Lactose thường được tiêu hóa ở ruột non nhờ men lactase. Khi cơ thế bị thiếu hoặc không còn men lactase nữa, lactose không được tiêu hóa, sẽ đi xuống ruột già, kéo theo nước gây tiêu chảy. Như vậy, càng nhiều lactose tồn đọng thì càng gia tăng tiêu chảy do lactose được lên men (bởi các vi khuẩn gây bịnh).
- Men Lactase: Men lactase có từ sau khi sanh và tồn tại đến 5-7 tuổi. Sau lứa tuổi này men lactase sẽ giảm dần, đặc biệt ở người châu Á.
Ngày xưa WormMom không bao giờ uống sữa, phải nói là từ khi 11 tháng tuổi cho đến 28 tuổi. Lý do là nhà không có sữa và mẹ mất sớm nên toàn uống nước gạo thôi. Sữa đối với WormMom lúc ấy như cái gì đó ghê ghê, uống vào nhờn nhợn và không có gì ngon cả dù báo chí bác sĩ đều công nhận sữa rất tốt. Vào khoảng năm 2006 (năm ấy WormMom 23 tuổi nhỉ), trong một lần tình cờ nói về sữa, một người làm trong lĩnh vực vi sinh hóa có nói với WormMom là rất nhiều người bị chứng không dung nạp lactose mà biểu hiện là uống sữa xong sẽ bị đau bụng và tiêu chảy (lưu ý là còn nhiều biểu hiện khác nữa). WormMom nghe xong hỏi vậy hả rồi cho wa lỗ tai còn lại đi ra ngoài đường luôn. Quan tâm làm gì khi mình không thích và không uống sữa :D.
WormMom bị một tính rất chủ quan nữa là luôn tin tưởng vào sức khỏe vượt bậc của bản thân. Chẳng giấu gì vì con nhà nông mà. Nhớ ngày đi học cấp 2, WormMom toàn bị tụi con trai trong lớp thách đấu vật tay rồi đấm tay nhau coi đứa nào thắng. Và kết quả thật mỹ mãn là chẳng tên nào thắng nổi WormMom. Nhớ có bạn Mạnh Hùng (mất liên lạc từ sau năm lớp 9), bạn ấy phỏng phao to con hơn cả mấy bạn to con WormMom biết khi học đại học nữa. Bạn ấy ngồi kế WormMom và vật tay không khi nào thắng. Bữa đó lên máu, bạn ấy thách đấu đấm tay. Luật là đấm 3-3. WormMom cho bạn ấy đấm trước 3 cái rồi WormMom đấm lại bạn ấy 3 cái. Cung tay vào và đấm bằng khu cứng nhất của xương tay ấy (fist). Sau lượt bạn ấy, WormMom mới đấm lại đến phát thứ 2 thì bạn ấy ôm tay tím lè nhảy tưng tưng la ầm trời. Thấy vậy WormMom dừng cú cuối luôn, coi như thắng trận rồi :))). Vậy mà một tuần sau tay bạn ấy vẫn còn tím lè đó. Ngày ấy WormMom quậy lắm, toàn kết bè với lũ con trai ngồi cuối lớp rồi làm đầu tàu cho tụi nó quậy phá tưng bừng dù WormMom làm tổ trưởng kiêm lớp phó kỷ luật, hahahahaha. Kể về quá khứ lẫy lừng để thấy được rõ ràng hơn lý do WormMom rất chủ quan trong vấn đề sức khỏe.
Ngặt cái ngày càng lớn thì WormMom lại dễ bị dụ hơn hay sao đó. Nghe tin đồn công dụng tuyệt vời của sữa hoài mà WormMom đánh bạo tập uống. Không tốt bây giờ thì cũng tốt cho sau này. Ngày ở VN, WormMom cũng uống vài hũ sữa Vinamilk nhưng nói chung 5 thì 10 họa. Có yogurt thì WormMom thích. Thế là từ ngày qua Canada, WormMom quyết tâm mỗi ngày uống ít nhất 1 cốc sữa và giữ đều đặn như thế. Lúc đầu thì khó lắm, nhưng sau uống riết thì như nước thôi. Được 1 cái là sữa WormMom mua ở đây không tanh, mua lọai skimmilk 0% fat và uống như nước thôi. Đến đây thì quá tốt rồi, hông còn gì để bàn nếu như anh tào không ghé thăm.
Từ lúc mới uống thì không để ý vì WormMom nghĩ do bụng mình chưa quen với môi trường mới nên lơ luôn. Sau 2 tháng thì thấy cũng ổn, ko quá nặng nề. Giờ nghĩ lại thì do WormMom làm biếng uống sữa hơn vào thời gian đó. Qua mấy tháng tiếp theo, WormMom lấy lại phong độ, uống sữa đều hơn và liên tục gặp anh tào. Thực sự WormMom ko đưa sữa vào danh sách nghi ngờ vì wên bén đi mất. Uống sữa như uống nước mà, nên đâu có nghi ngờ gì. Thế là WormMom bỏ ra 3 tháng, lập 1 file Excel dài thòng theo dõi toàn bộ thức ăn nạp vào bao tử mỗi ngoài, chi li chi tiết nhưng bỏ qua sữa và nước :(. Thế mà anh tào cứ ghé thăm bất chợt và không thấy thức ăn nào khả nghi. Lạ là anh tào không ghé mỗi ngày dù ngày nào cũng uống sữa, điều đó càng làm WormMom không nghi ngờ sữa.
Trong thời gian chu du ở đây, WormMom cũng đi dự một số hội thảo về sức khỏe, trong đó có buổi nói chuyện về colon cancer (đại khái là ung thư ruột và các bệnh đường ruột). Điều đó càng làm WormMom suy nghĩ nhiều và lo sợ hơn hết bởi triệu chứng sao giống ung thư ruột quá :((((. Hồi đó giờ sức khỏe rất tốt mà, ruột gan phèo phổi chưa bao giờ phản bội lại WormMom, sao giờ ra nông nổi này? Thăm khám tầm sát bệnh ung thư ruột vừa đắt lại vừa ngại, hix. Ngại là vì mình fải theo dõi và thu lượm chất thải ít nhất 3 lần rồi dán vào que gửi mail (đường bưu điện ấy) về cho bác sĩ. Nghĩ đến cảnh đó thì đau lòng rồi. Mà nếu cứ dây dưa thì bệnh phát mạnh là khỏi chữa luôn. Đang đau lòng lắm thì gặp may. Bữa đó chưa ăn gì hết trơn, nốc 1 cốc sữa vào, thế là chạy te re. À, thì ra là đây, em sữa yêu quý. Tốn bao công sức giấy mực của WormMom thì giờ mới lòi ra là em. Thế là WormMom quyết tâm nhịn sữa 2 bữa sau đó, mọi sự im ru, không đau đớn và anh tào cũng không ghé. Được nước dấn tới, WormMom googles về lactose intolerance thì phát hiện mình bị dính bệnh này :(.
Một tuần sau đó, WormMom điều chỉnh lại cách uống sữa (nhất quyết không bỏ sữa :D và cũng không muốn uống sữa đặc biệt lactose free, chỉ điều chỉnh thôi) và theo dõi. Mặt trời giờ lại mọc lên cao, WormMom không bị gì hết, guồng máy hoạt động mạnh khỏe như nó đã từng thế, hehehhe. Nghĩ nhớ lại lời người bạn làm vi sinh hóa nói sớm hơn thì chắc đỡ khổ hết mấy tháng. Cũng tại cái tội ỉ y, đã theo dõi mà không đến nơi đến chốn làm quên mất em sữa. Và cũng tại tội chủ quan vào sức khỏe mà cứ chần chừ không chịu tìm rõ ngọn ngành sớm hơn. Sau khi tìm ra nguyên nhân, mừng quá nói cho WormDad nghe (chẳng là WormDad bị WormMom phỏng vấn hoài khi WormMom đang trong giai đoạn gặp gỡ anh tào). Nói xong mới biết WormDad cũng bị y chang và WormDad phát hiện ra chỉ trong 1 tuần theo dõi (khoảng chục năm trước). Hix, nói xong thấy mình quê ghê, gần hết 1 năm ròng rồi còn gì, cũng tại chủ quan. WormDad nói có ông chú, lúc đầu uống sữa bình thường không sao, tự nhiên đầu năm nay lại bắt đầu bị chứng KDNL. Như vậy, với WormMom, lý do có thể là do từ nhỏ đến lớn không được làm quen với sữa. Nhưng đối với WormDad và ông chú là thứ phát, tức là men lactase tự nhiên bị suy giảm. Cũng may cho WormMom và WormDad là vẫn có cách dung nạp sữa, chứ như ông chú là không uống được sữa và kiêm luôn tất cả các sản phẩm của sữa (yagurt, ice cream, cake, cookies, ....).
Cách thức dung nạp sữa mới của WormMom (mới của WormMom thôi, không mới với người khác :P) là: uống 1/2 cốc sữa mỗi ngày thay vi 1 cốc. Không uống khi bụng đang rỗng. Kết hợp uống sữa khi ăn sáng, vừa ăn vừa uống để sữa hòa vào thức ăn và tiêu hóa được. Lưu ý là không khuyến khích vừa ăn vừa uống (nước hay chất lỏng nói chung) vì nó kéo theo nhiều thứ không tốt. Nhưng riêng với sữa, WormMom phải làm chiêu thức này, cũng không uống quá nhiều chất lỏng đủ để ảnh hưởng đến bộ tiêu hóa. Ngoài sữa ra, WormMom có thể ăn các sản phẩm từ sữa tự do, hehehe, trong rủi vẫn có cái may. Bi giờ WormMom chỉ còn 1 nổi lo là không biết chứng này có di truyền không :(. Nếu cả WormMom và WormDad mắc chứng này thì tội Worm con sau này, ko có sữa thì sao mà phát triển tốt đây. Tìm hiểu cho đến giờ thì biết là nó không di truyền, nhưng cũng phải cẩn thận đề phòng. Trong sữa mẹ vẫn có lactose và vẫn có nhiều trẻ em ko dung nạp ngay cả lactose trong sữa mẹ.
Lời kết, chào tạm biệt vĩnh viễn anh tào theo con đường sữa nhé, không hi vọng anh ghé thăm theo con đường khác nhưng giờ ăn mừng cái đã :D.
No comments:
Post a Comment
Thanks for leaving your comments